An Sĩ Toàn Thư – Bài 60 – Dục Hải Hồi Cuồng (Quyển 02 – Bài 01)

DỤC HẢI HỒI CUỒNG

NGĂN CƠN SÓNG DỮ CỦA BIẾN DỤC

Quyển 2: Thiên Thọ Trì.

 

Phương pháp thực hiện.

Người đang làm quan, tất cả mười khoa, bảy mươi lăm điều, phần nhiều là chuyện trị nước và làm yên ổn quốc gia.

Đứng đầu các việc ác đó là tà dâm, những người đang giữ những chức vụ cao không được xem nhẹ việc này. Làm người đứng đầu muôn dân phải thường dạy bảo mọi người. Làm cha mẹ của dân phải thường xuyên duy trì những phong tục tốt đẹp. Dám dốc hết sức mình để lo việc nước. Mở rộng ra, làm sâu sắc thêm chính là nơi những vị này.

Thứ nhất, những người trợ giúp cho vua[1].

Phải chọn những người trợ giúp có tố chất sạch sẽ, ít ham dục lạc, lúc nào cũng đề cập đến lí lẽ làm thiện sẽ được điều tốt, dâm dục sẽ mang lại điều xấu. Không lưu giữ dâm thư, không dâng gái đẹp. Thường khuyên nhủ giảm bớt phi tần. Tâu sớ xin cấm mọi người biên chép dâm thư, cắt giảm những tụ điểm ăn chơi, ban hành kinh điển tam giáo.

(Tám điều trên, điều đầu tiên nói về đức độ người đứng đầu, kế tiếp là sự tận tâm đạo bề tôi, tiếp đó là mong phước đức cho triều đình, cuối cùng là ân đức được ban khắp đất nước).

Thứ hai, khích lệ những mĩ tục.

Tiếp tục xuất bản những sách nói về tiết nghĩa, ban tặng biển nghạch cho những gương tiết nghĩa, nhưng không được bày cỗ bàn linh đình. Ban hành những sách vở khuyến thiện, nghiêm cấm việc sinh đẻ, cưới hỏi trong thời gian chịu tang. Cấm nuôi đàn bà con gái, cấm biên soạn dâm thư, cấm bán sách truyện tiểu thuyết. Cấm vẽ những tranh ảnh khiêu dâm. Cấm nặn hình người khiêu dâm. Cấm bán thuốc kích dục và những công cụ hỗ trợ dâm dục. Cấm đánh bạc. Cấm bắt bán người nam, nữ. Cấm những lễ hội rước Thần. Không có chuyện quan trọng , nam nữ không được vào chùa Ni. Phụ nữ không được ăn chơi sa đoạ. Thiếp không được mặc đồ mỏng, tì không được tắm mỡ. Đánh thuế nấu rượu.

(Mười tám điều trên, điều đầu là tôn trọng lễ giáo, kế đó là tránh ồn ào, cuối cùng thực hành tiết kiệm).

Thứ ba, ước thúc hạn chế quân sĩ.

Nghiêm cấm việc bắt bớ, gian dâm. Không cho phép tùy tiện đi vào trong Ni viện.

(Hai điều trên, điều đầu là nghiêm cấm thông thường, thứ hai cấm kị đặc biệt).

Thứ tư, không cho phép thưa kiện bừa bãi.

Khiến vợ chồng ly dị, liên quan đến ni cô, quả phụ. Nam nữ ngoại tình mà không có chứng cứ, phạm pháp mà tuổi còn nhỏ.

(Bốn điều trên, điều đầu là giữ lòng trung hậu, điều sau là khoan hồng bao dung).

Thứ năm, không đến gần phụ nữ. Không mắc những tội quá lớn. Trước khi được tha. Người đã có chồng. Gái sắp gã. Phụ nữ mới cưới. Phụ nữ sắp sinh. Ta sắp đi xa. Ta mới uống rượu say, tức giận. (Tám điều, điều đầu là bàn luận, kế đó là tha thứ, cuối cùng là tự xét mình).

Thứ sáu, đừng nên coi nhẹ việc gần phụ nữ.

Những thời điểm thích hợp. Quá nóng quá lạnh. Việc còn trễ được. Đường xa phải ngủ lại. Có thể hoá giải. Nhà đang chuẩn bị kiện tụng. Chưa suy nghĩ chín chắn. Đang xuất gia. Ở goá nhiều năm. Con gái nhà lành. Phụ nữ mang thai. Người mới bị tai nạn cướp bóc hay lửa cháy. (Mười hai điều, điều đầu là xem xét thời gian, kế đó là ước lượng địa điểm, tiếp đó là lường trước sự việc, cuối cùng là xem xét người).

Thứ bảy, đề phòng những việc đang còn bàn cãi.

Không để gái đẹp, nhỏ tuổi kết thân với người quyền quí. Không cho phép khách, con em, bà con hay người giúp việc đến chốn lầu xanh. Không được đưa thê thiếp đến nhiệm sở. Không trêu hoa ghẹo nguyệt. Không uống những loại thuốc hỗ trợ dâm dục. Không tuyển gái đẹp hay con hát. Không đến những nơi có gái lầu xanh. (Bảy điều, điều đầu tiên là sợ mang tiếng, kế đó là sợ tổn thương chức tước).

Thứ tám, nên nhân từ khi tra khảo.

Học trò phạm phải tội gian dâm, quan nên giảm nhẹ hình phạt. Tăng sĩ hay đạo sĩ phạm giới, nên bắt họ đổi áo rồi chịu án. Khi phụ nữ mắc tội, nếu có đòn roi nên để họ mặc áo. Người nữ phạm tội nặng nên giam riêng một nơi. (Bốn điều, điều đầu tiên là rạch ròi giữa sang hèn, điều sau nên phân biệt giữa nam và nữ).

Thứ chín, không được cưới vợ lẻ.

Có con trai. Già. Con cái đông đủ. Đã tạo nghiệp dâm. Tính tình vợ chính hung dữ. Hầu trai đẹp đẽ. Nhiều lần cầu con nhưng không kết quả. Mình hiển đạt, vợ mình đang ở quê. (Tám điều, điều đầu là luận lí, kế đó là so tính thân thế của mình, cuối cùng là so sánh tình cảm, những điều sau dùng chung cho người có học và mọi người dân thường).

Thứ mười, không dám cưới về làm thiếp.

Người phụ nữ cùng họ. Con gái nhà Nho. Trước đây từng là Ni cô. Hầu gái của ông nội. (Bốn điều, điều đầu là nói những người ngoài, kế đó là nói những người trong nhà).

Người đang ở nhà, tất cả mười khoa, một trăm điều, phần lớn thuộc về chuyện chỉnh đốn gia đình.

Đầy đủ râu tóc gọi là trượng phu. Tất cả mọi người trong nhà đều kính nể, nương tựa vào ta. Nếu ta làm điều gì sai trái thì mọi việc khác đề hỏng theo. Trời ghét những người dâm dục, coi họ như nước đàm nước dãi. Nghiệp báo tà dâm không thể kể hết. Kể ra càng đau lòng, nghe thêm thê thảm. Phô bày ra để thấy rõ càng khổ cái miệng mà thôi. Nên tôn trọng phép nhà mới để tiếng tốt muôn đời.

Thứ nhất, bỏ ngay những điều xằng bậy.

Dứt khoát không để gái lầu xanh đặt chân đến nhà. Những người buôn phấn bán hương không cho vào nhà.

Không cho bọn bài bạc, dắt mối đĩ thoả vào nhà. Không cho thầy bói vào nhà. Không cho những bà bán thuốc trợ dâm vào nhà. Không cho những người bán đồ dùng trợ dâm vào nhà. (Sáu điều,điều đầu là cắt đứt quan hệ với bọn tà dâm, kế đến là từ bỏ những nhân tố dẫn đến dâm dục).

Thứ hai, tránh nghi ngờ.

Anh em ruột với nhau không được vào phòng ngủ. Chị dâu gặp em chồng, không được hé răng khi cười. Lên năm tuổi không được ngủ chung, lên mười tuổi không được ăn chung. Không được mặc chung đồ lót. Chị em gái đã lấy chồng không được đến phòng ngủ của nhau. Chị em gái cùng họ, chị dâu em chồng, không được gặp riêng nhau. Chị em gái ngoài nhà không được gặp nhau. Khi bồng ẵm em gái, cháu gái, không được ở trần, không được huýt sáo. Không có việc gì, con cái không được gặp chồng cô. Không được gặp chị em gái vợ. Rễ về nhà vợ không được vào buồng trong. Anh em trai của vợ lẻ không được gặp bà mẹ chính. Tuy nhỏ nhưng không cho dâu ăn cơm chung. Không phải bà con thân ruột, hai bên nội ngoại không được thăm hỏi lẫn nhau. Không phải lễ lớn, nội ngoại không được thăm hỏi lẫn nhau. (Mười lăm điều, những điều đầu là nói cho người cùng họ, những điều sau nói cho người khác họ, những điều cuối cùng là nói cho người cùng và khác họ).

Thứ ba, chỉnh đốn vợ thê thiếp.

Trong nhà không nghe tiếng to của người vợ. Phụ nữ không được trang điểm diêm dúa, không ướp hương vào thân. Không được đi xem kéo đèn, xem kịch. Không được nhìn lén ngoài cổng. Ít uống rượu. Không nói những lời ô uế. Vợ chồng trọng nhau như khách. Cười không hở răng. Nóng không được cởi trần. Mùa hè, con trai phải mặc quần hai lớp, con gái mặc quần ba lớp. Không phơi quần áo chỗ quá thoáng đãng, không được ướp hương thơm. Vợ không được viết thay sách vở của chồng. tớ gái không được gần gũi tớ trai. Tớ gái không được loã thể. Tì không được vào chợ. (Mười lăm điều, những điều đầu nói về thê thiếp, những điều sau nói về người ở).

Thứ tư, gia giáo.

Vợ chồng không đùa giỡn trước mặt con cái. Quá mười tuổi, con trai không được gần gũi đầy tớ gái. Đến thăm nhà bạn thân, không được cho vào nhà trong. Nhìn thẳng khi đi trên đường. Không cho phép uống nhiều rượu. Không cho đi xem đèn, xem kịch, chơi xuân. Không cho học đánh các loại cờ, bài… Không cho tiếp cận bạn xấu. Không cho qui y với những vị sư coi thường Tam bảo. Khuyến khích tu tập những phép quán Bất tịnh… Dạy cho con cái biết làm phước được điều lành, dâm dục sẽ gặp tai hoạ. Không cho đày tớ trai ẵm bé gái nhỏ tuổi. Trên sáu tuổi, không được đến những chốn đông người. Không cho uống rượu. Không cho xem những loại sách vở diễm tình. Không cho học cầm kì thi hoạ. Thường khuyến khích tụng kinh niệm Phật. Dạy con biết ba tòng bốn đức. (Mười tám điều, những điều đầu là điều chỉnh những người trụ cột, kế đó là dạy con trai, cuối cùng là dạy con gái).

Thứ năm, cưới gã.

Chưa đủ tuổi không cho lấy chồng lấy vợ. Con dâu và con rễ chưa làm lễ cưới thì không cho gặp con trai hay con gái. Đêm động phòng không được đùa nghịch thành tiếng. Con trưởng thành, cho bớt hành dâm. Con đã cưới, cha không được quan hệ. (Năm điều, điều đầu là đạo làm chồng, điều sau là đạo làm cha).

Thứ sáu, cúng tế, tang ma.

Trong ba năm để tang, không được cưới hỏi thê thiếp. Vợ chồng không được ăn nằm với nhau. Trong thời gian để tang, vợ chồng chỉ cùng ngủ. Ngày giỗ cha mẹ, vợ chồng không được ăn nằm với nhau. Trước giỗ ba ngày, vợ chồng chỉ cùng ngủ. (Năm điều, điều trước là nói về việc tang, tiếp đó là nói về việc cúng tế).

Thứ bảy, tụ tập ăn uống.

Không nên quá coi trong âm nhạc. Không ca hát ăn uống linh đình. Không cho tì thiếp cùng tham gia. Không phải bà con thân thích, không được mời phụ nữ uống rượu, không để họ ngủ lại. Người nữ thân tộc ở lại trong nhà, phòng ngủ phải cách xa nơi học trò ngủ. Những người tì thiếp đi theo bà con thân thích, giường họ không được cách xa chỗ ngủ chủ nhân của họ. Những người tì thiếp còn trẻ, khi mời phải bảo chồng họ cùng đi. (Bảy điều, điều đầu nói về người nam, kế tiếp nói về người nữ).

Thứ tám, lo xa.

Chủ nhà phải thức khuya nhưng dậy sớm, đóng cửa cà then cẩn thận. Không nên tham gia lễ hội rước thần. Con cái chậm chạp, nên từ từ cưới gã, con cái lanh lợi nên nhanh chóng gã bán.

Đừng hứa hôn khi con còn quá bé, đừng cả tin vào bà mai. Đừng xem thường con gái như dâu. Con trai đã có hai con, nếu mất vợ thì không cưới thiếp nữa, một đứa con thì nên cưới thiếp, coi chừng con vợ sau lăng mạ con người vợ trước. Con gái còn nhỏ thấy có chí thì giữ lại, không làm được gì thì gã. Không nuôi bà vú có nhan sắc. Không khen thiếp đẹp. Không để nô và tì cùng ăn chung, cùng ngủ chung. Không nuôi tì có nhan sắc. Không nuôi đầy tớ trai xinh đẹp. Không cất giữ tiểu thuyết dâm đãng. Không giữ tranh ảnh gái đẹp. Nhạc cụ. (Mười lăm điều, điều đầu là đề phòng những chuyện xảy ra ngoài ý muốn, kế đó là những chuyện về cưới gã, tiếp đó là chuyện thê thiếp, cuối cùng là những đồ thưởng ngoạn).

Thứ chín, những điều kiêng kị.

Cha con cùng ở với nhau nên đề phòng lục đục. Anh em ở với nhau nên đề phòng loạn luân. Bà con ở với nhau nên đề phòng loạn họ. Con gái đi ra ngoài nên đề phòng những điều tiếng về khuê phòng. (Bốn điều, những điều đầu đề phòng kỉ cương băng hoại, kế đó đề phòng tổn hại thanh danh).

Thứ mười, đối xử với người dưới. Tha thứ cho người hầu hạ, coi họ như con cháu mình, những hầu gái, coi như con gái mình. Vợ không ở nhà thì tì thiếp không được ngủ trong phòng. Không bắt tớ gái cởi áo, đội mũ, cho mình. Đừng sau hầu gái rửa đồ đựng phẩn dãi con trai. Sớm cưới gã nô tì. Những người mới cưới hỏi đừng bắt đi xa. Cha mẹ người ở đem đủ tiền đến chuộc thì nhanh chóng trả tiền lại cho họ.

Trong nhà sinh con gái, nên nghe tớ trai gã đi. Nô tì thông dâm nên đuổi đi xa, không được dùng những đòn độc để đánh đập họ. Mắng nô tì, đừng kêu tên cha mẹ, họ hàng của họ ra, nếu chúng nó mắng người khác thì phải nghiêm cấm. (Mười điều, những điều đầu nói chuyện giữ lòng nhân hậu, những điều sau kể ra những việc khoan dung trong gia đình).

Rộng khuyên, tất cả mười khoa, một trăm hai mươi điều, phần nhiều thuộc việc tu thân, điều chỉnh lòng ngay thẳng.

Không làm các việc ác, gắng làm những việc lành, câu nói cua A nan, luôn được nhắc nhở, được rút ra từ kinh A hàm, Tăng ích. Tôi kể lại những điều răn này vốn xuất phát từ tâm Bồ đề. Không phải những điều nhỏ nhặt mà xem nhẹ lời nói. Những bậc quân tử nên lắng lòng nghe.

Thứ nhất, giữ mình.

Không dám dùng thân thể cha mẹ đã cho này để làm hỏng danh tiết của mình, khiến người khác không thèm đếm xỉa. Không dám dùng thân thể cha mẹ đã cho này để chết sớm, mang nhiều tật bệnh. Không dám dùng thân thể của cha mẹ đã cho này để phạm vào pháp luật quốc gia, thân chui vào vòng lao lí. Không dám dùng thân thể cha mẹ đã cho này để phạm tội trời trách, mất hết cả chức tước và tuổi thọ. Không dám dùng thân thể cha mẹ đã cho này để tạo nguyên nhân tuyệt tự, không đường con cái. (Năm điều, điều đầu nói về tuổi thọ, kế đó nói về pháp luật quốc gia, cuối cùng là nói về quả báo).

Thứ hai, giữ tâm.

Dứt khoát cắt đứt lòng tà dâm. Lòng tham. Lòng kiêu mạn. Lòng phóng túng. Lòng ham chơi bời. Lòng đố kị. Lòng hiểm ác. Lòng mê muội. Lòng buông thả. Lòng lui sụt. Thường phát lòng thương. Lòng cảm mến. Lòng tha thứ. Lòng trí tuệ. Lòng ghét điều ác. Lòng hổ thẹn. Lòng sợ hãi. Lòng sám hối. Lòng kiên trì. Lòng xuất thế. (Hai mươi điều, những điều đầu là bỏ đi sai trái, những điều sau giữ lòng chân thành).

Thứ ba, lời ăn tiếng nói.

Nói chuyện với người phụ nữ, không nên để lộ hình dáng ham muốn, không đề cập đến việc sinh đẻ của vợ chồng họ. Không tuyên truyền chuyện phòng the. Không phá chuyện hôn nhân của người. Không nộp phạt thay người. Không giới thiệu việc mua bán tì thiếp. Không chửi mắng người khác bằng những lời thô tục. Không nói những lời bay bướm. Thấy những người nữ chơi bời không nên giới thiệu cho người khác. Không giới thiệu chỗ này chỗ kia có diễn tuồng. Không đề cập đến chuyện trinh hay dâm, tốt hay xấu của phụ nữ. Không bàn luận trang phục của phụ nữ. Không bàn đến chyện nhà kia có con gái đẹp, gái ngoan, gái đã lớn. Không hỏi con gái nhà người đã có thai hay chưa. Không khen ngợi dâm thư. Thường nói làm việc thiện hay ác chắc chắn sẽ có báo ứng. Thường nói sau khi chết thần thức vẫn còn. (Mười sáu điều, những điều đầu là tự tích âm đức cho mình, những điều sau là cắt đứt tà niệm của mọi người).

Thứ tư, văn chương.

Đọc nhiều kinh sách, bớt chọn thi phú. Thấy kinh sách viết về gương tiết phụ nên khởi lòng trân trọng. Sách vở có đề cập đến gái đẹp đừng nên khởi tâm ô nhiễm. Đối với những chuyện phóng túng, đừng khởi tâm vui mừng. Chúc mừng thơ văn của ông, cha, bác, chú, anh em, chị em, không được đánh giá thấp. Thường viết chép sách vở hướng thiện. Không bình phẩm những chuyện li kì. Viết chuyện những người tiết phụ, không được mô tả hình dáng họ. Đừng đánh tráo những án trinh tiết. Không lưu hành thơ văn phụ nữ. Biên soạn lịch sử, gặp những tình huống liên quan đến dâm dục nên dứt khoát cắt bỏ, những chuyện bài bác Tăng Ni lại càng lược bỏ. (Mười hai điều, những điều đầu là nuôi dưỡng lòng thiện, kế đó là đề phòng những chuyện nhỏ nhặt, cuối cùng để tâm đến chuyện làm lợi ích).

Thứ năm, ra ngoài.

Không đến nơi trà đình tửu điếm. Không đến nơi ca hát. Không chơi xuân. Không xem xét xử những vụ án gian dâm. Không ngủ nhà người nữ. Đến thăm bạn không được tự tiện vào giữa nhà. Không lén xem phòng trong. Không bồng ẵm con gái nhà người. Không nói cười với người tì thiếp. Thấy phụ nữ không được cố ý chãi chuốt. Không đoán xem cô này vợ ai, đã gã chưa, đã có thai chưa, có ngoan không. Thấy những đồ trang sức trên người phụ nữ không nên suy đoán đó là đồ vật của ai. Đứng trước ảnh tượng vợ con người đã khuất, không được nhìn chằm chằm, không nghĩ người này ngoan hay không. Thấy người hay các con vật hành dâm, không được khởi tâm vui vẻ. Cùng đắp chăn với đàn ông, không được cởi quần dưới. Không được cùng tắm, cùng dùng chung nhà xí. (Mười sáu điều, những điều đầu là cẩn thận khi đến nhà người, điều kế tiếp là khỏi bị nghi ngờ, kế nữa là làm cho suy nghĩ được trong sáng, cuối cùng sửa đổi hành vi cử chỉ).

Thứ sáu, chọn bạn.

Không làm bạn với những người chê bai ngôi Tam bảo. Không làm bạn với người viết truyện khiêu dâm. Không làm bạn với những người hay bàn luận đến chuyện phòng the. Không làm bạn với người trẻ dẫn dắt gái lầu xanh. Không làm bạn với những người thích rượu chè cờ bạc. Thường khuyên người qui y Tam bảo. Lưu hành sách khuyên làm việc thiện. Tin sâu nhân quả. Giữ giới dâm dục. Tu phép quán Bất tịnh. (Mười điều, những chuyện đầu là chọn bạn, sau đó là nói thẳng cho họ).

Thứ bảy, những thời gian kiêng kị.

Ngày Phật đản. Ngày Phật thành đạo. Ngày trời đất giao hoà. Ngày giỗ của quốc gia. Dưới ánh sáng mặt trăng, mặt trời và sao. Lúc sấm chớp mưa bão. Ngày lục trai, thập trai. Ngày tam nguyên, mùng năm tháng mười hai. Ngày bát vương. Ngày đại hàn, đại thử. Ngày giỗ cha, mẹ. Ngày sinh của chồng, vợ. (Mười hai điều, những điều đầu là giới chung, kế tiếp là giới riêng).

Thứ tám, những điều kiêng kị trong lúc mang thai.

Phụ nữ có thai không chấm dứt việc quan hệ, con sẽ mắc bệnh đậu mùa. Quan hệ trong lúc người chồng hay vợ ốm yếu thì con mắc chứng động kinh.

Chồng hoặc vợ bị tổn thương về tinh thần mà vẫn quan hệ thì sinh con ra sẽ thích chuyện dâm dục. Uống thuốc nóng quá khi sinh con sẽ mắc mụn nhọt, chứng bệnh về máu huyết. Đi đứng không nhẹ nhàng thì thân hình con sẽ không cân đối. Phụ nữ mang thai uống nhiều rượu thì sinh con dâm dục. Tinh khí tiêu hao thì sinh con sẽ bị yếu đuối. Sau khi sinh liền hành dâm thì cả chồng và vợ sẽ tổn thương. (Tám điều, những điều đầu là nói trước lúc mang thai, những điều sau là nói sau khi sinh).

Thứ chín, những điều thê thiếp nên kiêng kị.

Không phải mặt đất. Không phải đường sá. Đang mang thai. Chưa đủ bốn tháng sau khi sinh. Ảm con. Cho con bú. Bệnh. Ngày giỗ cha mẹ họ. Nên nghĩ đến con gái người khác, dâu con của cha mẹ. (Mười điều, những điều đầu là hại đến thân, những điều sau hại ý).

Thứ mười, ghi chép linh tinh.

Thấy phụ nữ, mắt không được liếc, không được nói những lời thô tục. Không hóng mát cùng phụ nữ. Không đến xem rước dâu. Không được sợ vợ. Không ngược đãi vợ. Tiểu tiện xong không được nhìn xuống. Không được thủ dâm. Xoá bỏ những giấy dán có nội dung hỗ trợ việc dâm dục nơi chợ, chốn đông người. Đi qua tường chùa Ni không được tiểu tiện. Thấy phụ nữ từ xa không được tiểu tiện. Trong bóng tối cũng không được khoả thân. (Mười một điều, những điều dầu là dứt bỏ những thói quen xấu, kế đó là giữ tâm nhân hậu lâu dài).

Diệt trừ tội lỗi, tất cả bảy khoa, sáu mươi điều, phần nhiều thuộc chuyện thành ý.

Thời gian như tên bắn, ngày tháng như nước qua cầu. Một khi nghiệp báo đã đến, dù muốn trốn cũng không được. Nhân lúc mạnh khoẻ, mạnh dạn nên sớm tỉnh ngộ. Không động sáu căn thì tám điều khổ liền chấm dứt.

Thứ nhất, thân cận ngôi Tam bảo.

Tham cứu thiền học, thường tu Tịnh độ. Nối tiếp dòng giống Phật. Tô vẽ tượng Phật. Tu tạo chùa viện. Lưu hành kinh điển. Trì tụng thần chú. Thường tham yết các bậc đại đức cao tăng, cúng dường đầy đủ nhu yếu. Không nhớ nghĩ tội lỗi tăng Ni. Làm quan nên hộ trì chính pháp. (Mười điều, những điều đầu là tổng quát, kế đến là Phật bảo, kế nữa là Pháp bảo, tiếp nữa là tăng bảo, cuối cùng là tổng kết).

Thứ hai, phát thệ nguyện lớn.

Chúng sinh nhiều vô số, thề độ tất cả. Phiền não vô số thề cắt tất cả. Pháp Phật nhiều không kể hết xin tu học tất cả. Đạo Phật cao siêu, xin được chứng nên. (Bốn điều, đầu tiên là lòng thương, kế đến là tâm trí tuệ, cuối cùng là tâm tròn đầy).

Thứ ba, sám hối để tiêu trừ nghiệp chướng.

Xin sám hối từ vô thỉ cho đến ngày nay, những tội tà dâm của các bậc tôn trưởng, cha mẹ anh em bà con. Sám hối tội tà dâm của bốn chúng xuất gia. Sám hối tội tà dâm của vợ con bạn bè. Sám hối tội tà dâm của nô tì, hầu gái, tớ trai. Sám hối tội tà dâm của những người ca múa, gái lầu xanh. Sám hối tội tà dâm của thần nữ, tiên cô. Sám hối tội tà dâm của tám bộ trời rồng. Sám hối tội tà dâm của quỉ mị, cáo chồn… Sám hối tội tà dâm của súc sinh, quỉ đói. Tất cả những tội lỗi như thế, nguyện xin tiêu diệt. Lại thay thế cha mẹ, lục thân bà con đời này, đời trước để sám hối. Lại thay thế vua chúa, thầy tổ, để sám hối. Lại thay thế Tỉ kheo, Tỉ kheo ni, Cận sự nam, Cận sự nữ để sám hối. Lại thay thế bạn bè tri thức để sám hối. Lại thay thế những người oán đối từ vô lượng kiếp đến nay để sám hối. Lại thay thế những chúng sinh trong địa ngục, chốn quỉ đói, súc sinh để sám hối. Lại thay thế những chúng sinh bị tai ách, chiến tranh, đói khát, tật bệnh để sám hối. Lại thay thế chư Thiên, chư Tiên để sám hối. Lại thay thế tất cả những loài hữu tình bị khổ não trong tất cả thể giới trong hư không để sám hối. Tất cả những tội lỗi như vậy, nguyện xin tiêu diệt. (Hai mươi điều, những điều đầu tiên là sám hối tội lỗi cho mình, kế tiếp là sám hối thay).

Thứ tư, tích phước để làm lợi ích cho mọi người.

Tặng sách khuyên răn đừng dâm dục. Đốt bỏ dâm thư. Giữ gìn tiết hạnh phụ nữ. Giúp của cải để gã con gái. Thay thế nhà lành chuộc con họ về. Nuôi trẻ mồ côi. Cung cấp thuốc men cho sản phụ. (Bảy điều, những điều đầu là bố thí trí tuệ, kế đó là bố thí danh tiếng, cuối cùng là bố thí tài sản).

Thứ năm, giác ngộ ngay trong đời này.

Thấy vợ con sinh đẻ, chịu nhiều khổ não, nên nghĩ đến những mối liên hệ khác, thầm niệm danh hiệu đức Phật, cầu nguyện cho họ đời sau đừng chịu thân người nữ, vãng sinh về nước Phật. Thấy con cái bệnh hoạn, những khổ nào do sinh sản, nên nghĩ đến những nỗi khổ liên quan, nghĩ đến việc cứu độ. Thấy tì thiếp bồng ẵm con cái, nên nghĩ đến những nỗi khổ liên quan, nghĩ đến việc độ thoát. Nghĩ xa đến con cháu chúng ta sau này, cưới vợ trong nhiều đời, gã con trong nhiều đời, sinh sản trong nhiều đời, chết đi sống lại trong nhiều đời, cũng nên nghĩ đến những việc liên quan, nghĩ đến việc độ thoát. (Bốn điều, những điều đầu là do thấy nên giác ngộ, những điều sau nhân nghĩ tưởng nên giác ngộ).

Thứ sáu, tuỳ hỉ công đức.

Thấy những chuyện trinh tiết. Thấy con nhà nghèo, con lớn được gã. Thấy vợ chồng nhà người sum vầy. Thấy sách có nội dung khuyến thiện. Thấy người bỏ tục xuất gia, nên tán thành, vui theo. (Năm điều, những điều đầu là công đức thế gian, những điều sau là công đức của xuất thế gian).

Thứ bảy, biểu hiện của việc tội được diệt.

Bỗng nhiên không muốn chuyện dâm dục. Bỗng thấy thân người nữ nhớp nhúa. Bỗng thấy ghét những người xướng ca. Bỗng nhiên muốn đốt bỏ tiểu thuyết dâm từ. Bỗng nhiên phát tâm từ bi. Bỗng thấy tin tưởng thuyết nhân quả. Bỗng nhiên muốn bố thí. Bỗng nhiên tôn kính Tam bảo. Bỗng nhận ra trong tương lai mình sẽ chết. Bỗng thấy chán ghét thân này, muốn phát tâm xuất thế. (Mười điều, những điều đầu nói đến việc thường thấy dâm dục, kế đó nói về việc không thường thấy chuyện dâm dục).

[1] Nguyên văn là “dực tán hoàng du”. Dực tán là phụ tá; hoàng du là sự nghiệp trị quốc của bậc đế vương.